Nhà thơ Trần Hữu Đạt: Cánh phượng hồng rực rỡ/ Rộng mở hạnh phúc tràn/ May mắn suốt miên man/ Chứa chan hồn phơi phới

Nhà thơ Trần Hữu Đạt

Nhà thơ Trần Hữu Đạt trước đây từng là một giáo viên dạy vật lý và hiện anh là Phó Chủ tịch Hội đồng quản trị Công ty thiết bị dạy học Phú Bách Việt. Công việc hằng ngày của anh rất bận rộn nhưng anh vẫn quyết tâm theo đuổi niềm đam mê của mình khi anh đem tất cả tài năng ra thể hiện, bằng năng khiếu vốn có của bản thân, khi đưa tâm hồn mình vào bài thơ, anh đã lột tả hết sự lãng mạn, những nồng nàn của thi hứng và những phiêu diêu hình ảnh bằng nhân cách hóa trong câu từ, để người đọc nghe rạo rực lòng mình theo tác phẩm.

Rạo rực ban mai, phượng đẫm tình

Tắm sương đỏ mọng, mướt lung linh

Du dương ve hát, ru êm ái

Hẹn nhé sang năm miết mải tình

 

Ngẩn ngơ da diết với nồng nàn

Vào lúc bình minh đẫm chứa chan

Say đắm ngút ngàn, theo gió gửi

Tình si em đấy, mãi miên man…

(Trong “Mong Manh Cánh Phượng Cuối Mùa”)

Thơ Trần Hữu Đạt có đủ các thể loại được giới thiệu trên các diễn đàn thi ca, báo chí

Anh có vô số bài thơ viết về thiên nhiên, về sông nước, về tình cảm, về tầm hồn con người khi hòa mình vào cuộc sống. Thơ của anh có đủ các thể loại và đã được bạn bè  thi hữu khắp nơi biết đến qua những tác phẩm trên báo chí, ấn phẩm, tạp chí…

CHUẾNH CHOÁNG THÁNG SÁU

Tình si nắng, cuống cuồng, dữ dội

Dạt dào mây, mở lối, nồng nàn

Ve đàn, khắc khoải, chứa chan

Bằng lăng, phượng vĩ giao hoan nhịp nhàng

 

Gió ngày hạ, đi hoang đâu nhỉ?

Hay tìm mưa, hú hí nơi nào

Bình minh tháng sáu lao xao

Con tim khắc khoải, cồn cào mong em

 

CHIỀU HÈ TRUNG DU

Thân thương quá, ngày hè gió lộng

Nắng bập bùng, chín mọng loang bay

Vuốt ve da diết, mê say

Đồi sim rạo rực, đêm ngày chứa chan

 

Sông nhớ suối, ngút ngàn, đằng đẵng

Núi ôm rừng, lặng lặng phiêu diêu

Bồng bềnh khói tỏa lam chiều

Xốn xang cứ ngỡ, yêu kiều Em bên

Đọc giả sẽ được thưởng thức và cảm nhận tác phẩm của nhà thơ Trần Hữu Đạt qua thể loại mới lạ bằng thơ đường luật “nhất vận, thập láy” thật độc đáo.

CHIỀU HẠ VÀNG

(Thơ Đường.

Nhất vận. Thập láy )

 

Lang thang chiều hạ, với mây trời

Trải thảm vàng đê, nắng dỡn chơi

Ân nghĩa cỏ may, da diết đợi

Hữu tình sóng nước, xốn xang trôi

Nồng nàn ngắm hạ, lòng phơi phới

Đắm đuối mong thu, mắt lý lơi

Rạo rực, bâng khuâng hồn chới với

Ngổn ngang,nắng tắt ! Nhớ ! Em ơi …

(Trần Hữu Đạt)

Thực hiện Mạc Tường Vi

Share This Post: